Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Tình Thương Mạnh Hơn Ngã Chấp, Phần 7/8

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Vài người-thân-chó tôi mang về nuôi, quý vị biết rồi đó, khi họ đã lớn rồi mà còn phải chịu nhiều đau khổ và chấn thương tâm lý, cảm xúc chưa ổn định. Thành ra tối nào tôi cũng phải hát cho chú ấy những lời ca đặc biệt tới khi chú cảm thấy dễ chịu hơn. Cho nên tôi chế ra một bài hát cho bạn chó đặc biệt này. Nhưng sau đó tôi đổi thành bản khác cho tất cả người-thân-chó. Thành ra có hai lối hát. Lối hát thứ nhất là nguyên bản, là cho người-thân-chó được nhận nuôi đó. Vì tôi cứ nói với chú: “Ðây là nhà của con, đây là nhà của con”.

Cái gì? Anh có chuyện cười hả? (Thưa không. Con muốn kể Sư Phụ nghe một chuyện về… Con xin nói tiếng Pháp được không?) Ðược chứ. Họ hiểu tiếng Pháp hết mà. (Thưa Sư Phụ, con xin đặc biệt cảm ơn Sư Phụ về tất cả những gì Ngài làm cho con từ lúc sinh ra tới giờ. Mỗi ngày hướng nội, con mới nhận ra là ngay từ hồi nhỏ, Sư Phụ đã chăm sóc cho con rồi. Ngài đã kéo con ra khỏi đám trẻ lầm lạc. Và hôm nọ Sư Phụ tới đã ban cho con một hướng đi mới trong đời. Nghĩa là, lúc đó con đang trên đường dẫn đến kiếp sống đọa đày. Nghĩa là, con bị ảnh hưởng từ những người quấy rầy con. Nhưng tất cả đều thành sự thật.) Chờ chút. Có ai muốn dịch phần đó không? Trước khi quá dài và dịch không kịp. Chờ chút. Để mọi người có thể nghe. (Từ khi con còn nhỏ, Sư Phụ đã thay đổi cuộc đời con. Và sau vài lần hướng nội, con thấy rằng Ngài mang đến cho con rất nhiều…) Vậy thôi hả? Ngắn vậy. Dịch có đúng không đó? Có ổn không? (Dạ đại khái vậy.) Có ai khác không? Đại khái vậy. (Con bắt đầu lại được không?) Ờ, tiếng Pháp.

(Con xin đặc biệt cảm ơn Sư Phụ về tất cả những gì Ngài làm cho con. Mỗi ngày hướng nội con mới nhận thấy là từ lúc con sinh ra tới giờ, Sư Phụ đã chăm sóc cho con rồi.) (Nên sau một thời gian hướng nội, con mới biết là Sư Phụ đã chăm sóc cho con từ khi còn nhỏ.) (Ngài đã kéo con ra khỏi đám trẻ lầm lạc.) (Ngài đã kéo con ra khỏi đám trẻ lầm lạc.) (Đặc biệt là, Sư Phụ tới đây tuần trước, đã cho con hướng đi mới trong đời.) (Từ khi Sư Phụ đến đây tuần trước, Ngài đã cho con một định hướng khác trong đời.) (Con bị ảnh hưởng của những người muốn làm con vấp ngã trên con đường này, nhưng nhờ ơn Thượng Đế, mọi chuyện đã được giải quyết.) (Vì những người khác cố tìm cách… Người khác gì?) (Họ tìm cách làm cho con vấp ngã trên con đường này.) (Ngã trên con đường tu hành của anh?) (Phải.) (Cố ảnh hưởng sự tu hành của anh ấy, nhưng bây giờ mọi sự tốt rồi.) (Cho nên con chân thành cảm ơn Sư Phụ về điều đó.) (Cho nên con vô cùng cảm ơn Sư Phụ về điều đó.)

(Và bây giờ lời cầu nguyện của con, được lên chiếc “xe” này…) (Vì con đang tu hành theo Sư Phụ,) (Bây giờ chúng con được ở trên “xe” này, tất cả chúng con đang trên đường về Nhà Nguyên Thủy.) (mà cho phép chúng con về Nhà.) (Con luôn cầu Lực Lượng Sư Phụ luôn luôn ở bên cạnh chúng con để chúng con có thể vượt qua tất cả khảo nghiệm trên đường.) (Cho nên con luôn cầu rằng Sư Phụ sẽ giúp chúng con… Chúng con sẽ ở cùng Ngài, để chúng con có thể vượt qua mọi chướng ngại.) (Ðể khi ngày đó đến, tất cả chúng con sẽ ở đó. Ðể ngày chiếc “xe” đó đến nơi, tất cả chúng con sẽ có mặt tại ngôi Nhà nguyên thủy.) (Ðể đến ngày cuối cùng đó đến, tất cả chúng con sẽ ở trên chiếc “xe”.) (Cảm ơn Sư Phụ.) Chiếc “xe”. (Trên Thiên Đàng.) Anh chàng này rất thành tâm. Cảm ơn anh đã là một chàng trai ngoan. Một người tốt. Cảm ơn.

Còn ai nữa không? Bây giờ anh ta không cần phải đi ra. Ồ, lại nóng rồi. Mở cửa sổ như hồi nãy đi. Mở cửa sổ ở đàng đó. Đàng kia kìa. Có thể mở ở phòng khác, để cho không khí bay qua. Chu cha! Quý vị nóng. Quý vị là món đồ nóng hổi, bất động sản nóng. Cảm ơn lần nữa nha. Anh bao nhiêu tuổi rồi? (Dạ 23 tuổi.) Mới 23 tuổi thôi. Mà trí huệ cao như vậy rồi. Rồi nhé? Chúng ta thiền. Thiền.

Ở Thụy Sĩ cô nói mấy thứ tiếng? Ba, bốn? (Dạ ba. Ngôn ngữ chính, bốn…) Pháp, Ðức… (Pháp, Ðức, Ý và tiếng Romansch... nhưng tiếng Romansch...) Một chút. (…rất ít người nói.) Cho nên tiếng Anh… vậy là cô nói 5 thứ tiếng? (Dạ ba.) Ba thứ tiếng. (Con không nói được tiếng Ý; chỉ biết chút chút thôi.) Cô sống ở đâu? Ở Geneva hả? (Dạ.) Ờ. Bây giờ chồng cô khỏe rồi chứ? (Dạ ít nhiều như vậy.) Cũng vậy hả? (Dạ chúng con không sống chung …) Không sống chung nữa? (Dạ con gái con dọn ra ngoài, nên anh dọn vào căn hộ nhỏ của cháu. Phòng tắm và nhà bếp tách biệt, khiến dễ dàng hơn.) Vậy bây giờ cô sống một mình? (Chúng con sống trong cùng tòa nhà.) À tôi hiểu rồi. (Nhưng không luôn luôn gặp nhau.) Vì con gái cô đã dọn ra, anh ấy dọn vào phòng cháu? (Dạ. Trong cùng… trong căn hộ nhỏ. Con gái từng ở trong căn hộ nhỏ, cùng tòa nhà đó.) Được rồi. Chúng tôi chỉ nói chuyện riêng tư của phụ nữ một chút.

(Dạ khó cho anh quen với việc sống một mình, nên anh thường hay xuống. Nhưng anh sẽ quen thôi.) Vậy là anh ấy không còn la hét cô nữa hả? (Dạ, thỉnh thoảng.) Thỉnh thoảng. (Dạ. Chịu đựng được ạ.) Anh ta quá lệ thuộc, chắc là vậy. Đó là lý do. (Con chịu được ạ.) Anh ta cảm thấy bất mãn. (Dạ.) Tại sao anh ta không ra ngoài, làm gì đó, làm việc tình nguyện hay gì đó? (Anh ấy không muốn đi. Chúng con làm việc chung, chúng con làm hội chợ đồ cổ. Chỉ lúc đó anh mới đi ra ngoài để mua đồ hay đi chợ. Anh sợ phải ở một mình.)

Giờ này, có ai lái xe không? Rồi. Ðược chưa? Chúng ta hãy lên “xe”. Méditons (Thiền nào). (Cảm ơn Sư Phụ.) Không có chi. Tại sao “cảm ơn”? (Vì Sư Phụ tới gặp chúng con lần nữa.) Tại sao? Mới có ba giờ sáng mà. Nhưng quý vị ngoan, quý vị xứng đáng mọi thứ. Chỉ là lần này tôi không được khỏe lắm. Nếu không, tôi đã chăm sóc quý vị tốt hơn. Ngày đi, tôi đã nói: “Trời ơi, đi trễ một chút được không?” Nhưng không được. Không có chuyến bay [trễ hơn]. Muốn rời khỏi giường ngày hôm đó khó quá. Tôi nghĩ chắc không đi nổi rồi. Nên tôi định đi trễ một chút, coi có khỏe hơn không. Nhưng không có chuyến bay [trễ hơn], nên thôi đành đi đại. Trong người hơi không khỏe, nên không muốn tới gần quý vị quá, lỡ truyền bệnh cho quý vị. Ai biết được? Thành ra, nhìn vào mắt đi, mắt không bao giờ bệnh. Luôn luôn sáng, phải không? (Dạ.) Bây giờ mắt tôi giống mắt người-thân-gấu mèo rồi.

Có một truyện tranh buồn cười lắm. Trước cửa phòng mạch bác sĩ có cái bảng. Có hai người-thân-gấu mèo đứng trước cửa phòng mạch đọc tấm bảng đó, đề là: “Nếu ban đêm mất ngủ, hoặc nếu có quầng thâm dưới mắt, thì đây là chỗ dành cho bạn”. Quý vị biết (người-thân-)gấu mèo không ngủ ban đêm và mắt có quầng đen… “…đây là chỗ dành cho bạn”. Thật buồn cười. Tôi cười hoài. Hai người-thân-gấu mèo đó nhìn nhau. Truyện tranh đó thật là hay.

Thôi được rồi, chúng ta cứ kéo dài hoài, nhưng bây giờ phải đi, nhé? Thương quý vị nhiều lắm. (Chúng con cũng thương Sư Phụ.) (Chúng con thương Sư Phụ.) Cảm ơn quý vị đã ngoan. Tôi hát bài ru ngủ một chút. Nhé? (Ồ, dạ vâng.) Đây là bài mà tôi hát cho các bạn chó của mình vào ban đêm trước khi họ ngủ, và những bạn thú cưng, -chim nữa, trước khi họ ngủ. Ðây là một bài hát hơi ngớ ngẩn, tôi tự chế cho họ... bài hát rất đơn giản. Tôi có nói rồi là mình có thể vừa hát vừa đặt lời vô. Thí dụ như: “Ðừng sủa lớn quá…” Thí dụ vậy, nếu họ đang sủa. Nhưng hầu hết chỉ là bài hát ngắn, rất ngắn. Ồ, đắp khăn lại tốt hơn. (Dạ.) Cảm thấy khác liền tức thì. Nhưng tôi thích gió mát. Nó như thế này…

Vì vài bạn chó mà tôi nhận nuôi, quý vị biết, phải không? Còn thu hình không? Không sao. Đừng lo. Chỉ không có hình thôi. (Dạ không sao.) Không cần, như vậy quý vị có thể nghỉ ngơi, vì nếu tôi hát ru ngủ, thì quý vị nên ở trong tối và ngủ gật gù rồi. Tại vì nếu đèn sáng, thì quý vị không ngủ được. Vài người-thân-chó tôi mang về nuôi, quý vị biết rồi đó, khi họ đã lớn rồi mà còn phải chịu nhiều đau khổ và chấn thương tâm lý, cảm xúc chưa ổn định. Thành ra tối nào tôi cũng phải hát cho chú ấy những lời ca đặc biệt tới khi chú cảm thấy dễ chịu hơn. Cho nên tôi chế ra một bài hát cho bạn chó đặc biệt này. Nhưng sau đó tôi đổi thành bản khác cho tất cả người-thân-chó. Thành ra có hai lối hát.

Lối hát thứ nhất là nguyên bản, là cho người-thân-chó được nhận nuôi đó. Vì tôi cứ nói với chú: “Ðây là nhà của con, đây là nhà của con”. Trước đó chú chưa bao giờ có nhà, thí dụ vậy, chú không biết còn đi chỗ khác nữa không hay là... chú vẫn còn bị chấn thương. Như Hermit, thí dụ vậy, được mang về nuôi hồi chú mới 6 tháng tuổi, đã lớn lắm rồi, mà ở trong cái chuồng nhỏ xíu, không ai muốn nhận nuôi chú vì lúc nào chú cũng đau bệnh. Chú rất hiếu động, và nôn mửa nhiều lắm, thành ra người ta mang chú về, rồi đem trả lại, nhận về, rồi mang trả. Và chú phải ở trong cái chuồng rất chật hẹp; thậm chí không quay người được. Cho nên khi chú đến với tôi, chú cũng hơi sợ. Không biết được ở trong nhà này không hay lại phải đi nữa. Thí dụ như thế đó, và người-thân-chó kia.

Photo Caption: Mang Lại Ngày Tươi Sáng!

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (7/8)
1
2024-05-21
4470 Lượt Xem
2
2024-05-22
3901 Lượt Xem
3
2024-05-23
3942 Lượt Xem
4
2024-05-24
3265 Lượt Xem
5
2024-05-25
3098 Lượt Xem
6
2024-05-26
3090 Lượt Xem
7
2024-05-27
2613 Lượt Xem
8
2024-05-28
3064 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android