Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Nguồn Gốc Và Sự Tiến Hóa Của Nhân Loại, Phần 10/15

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Có điều là con người có ý chí tự do. Dù sinh ra là người xấu, hoặc người tốt, mình cũng sẽ có ý chí tự do để tiếp tục làm người tốt hoặc đổi thành người xấu, hoặc đổi từ xấu sang tốt. Làm người có điều tốt như vậy đó. Hiểu ý tôi không? Quý vị có ý chí tự do. Nhưng vấn đề là một khi sinh ra làm (người) xấu, nghiệp quá nặng nề, thì lại tiếp tục thu hút thêm cái xấu. Người xấu sẽ đến (và đem) ảnh hưởng xấu tới mình, rồi mình cứ tiếp tục làm điều xấu hoài, không sao bơi ra được. Thế mới khổ.

Còn gì nữa không? Những người khác không hỏi gì hết sao? Cô đó! (Thưa Sư Phụ, hồi nãy Sư Phụ nói về trẻ em của những đệ tử sinh ra là những linh hồn tự do.) Những đệ tử tự do. (Những đệ tử tự do. Thưa, còn con nuôi thì sao ạ?) Họ cũng sẽ được tự do. (Được ạ?) Ừ, nhưng quý vị phải… (Không phải sinh ra mới được ạ?) Quý vị phải uốn nắn họ, hiểu không? (Uốn nắn họ ạ?) Uốn nắn, thuần hóa họ. Họ phải đi theo cách của quý vị. (Ồ, dạ đúng. Dĩ nhiên rồi. Dạ, dạ.) Cắt tỉa nghiệp chướng của họ. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Thuần hóa linh hồn hoang dại của họ. Cho dù con nuôi, không từ máu thịt mình sinh ra, nhưng họ cũng phải có duyên với mình để cả hai cảm thấy dễ chịu mà kết nối với nhau, hoặc đưa họ về nhà và chăm sóc cho họ cả đời, và về phía họ cũng thích ở cạnh quý vị, đến với quý vị và chấp nhận quý vị. (Xin cảm ơn Sư Phụ.)

Cũng như tôi nói tôi mượn thân thể này để xuống đây. Nhưng dù vậy, tôi cũng phải có duyên với cha mẹ [của thân thể này] trong tiền kiếp. Kiếp trước họ là nhân viên làm việc cho tôi. Tối thiểu là vậy. Nếu không, tôi không thể xuống. Biết không, không dễ mà tìm được người có duyên để mình kết nối và rồi xuống thế giới này. Ngay cả Minh Sư cũng vậy, hiểu không? Mình có thể đến rồi đi, đến rồi đi, nhưng đến để ở cả đời người thì cần có gì đó vững chắc hơn. Giống như chiếc thuyền – trôi rất tự do, nên nó cần cái gì đó nặng… cần phải có neo nếu mình muốn trụ ở đâu đó.

Trong kinh điển Phật giáo, Đức Phật nói rằng thân người khó đặng, như người-thân-rùa mù ở dưới đáy biển, mỗi năm trăm năm mới trồi lên mặt nước một lần. Và ngay lúc đó, phải có một tấm ván có một cái lỗ đang lềnh bềnh trôi ngang qua, và rồi người-thân-rùa ngay lúc đó phải chui đầu ngay vào cái lỗ của tấm ván đó. Có được thân người, được sinh làm người khó như vậy đó. Thành ra nhiều linh hồn đầu thai thành người-thân-động vật. Họ cũng có thể làm việc, nhưng không dễ như chúng ta, hiểu không? Chúng ta được trang bị nhiều hơn, được thiên phú cho nhiều hơn. Bởi vậy tôi mới nói rằng (người)-thân-động vật tương tự với loài người chúng ta.

Nói đi. (Như vậy thì giả dụ như người-thân-bò có 40% NQ [Phẩm chất Cao thượng], và một số người chỉ có 2% tới 10%, không phải tốt hơn…? Con không có ý phán xét.) Không công bình, phải không? (Nhưng ý con nói, như vậy không phải sinh ra làm [người]-thân-bò cao thượng hơn là con người sao?) Không phải! Có thể thôi, nhưng quý vị sẽ không có nhiều cơ hội để trở thành cao thượng hơn. Quý vị được làm thân người trong những trường hợp khác nhau. Hiểu ý tôi không? (Người)-thân-bò có thể cao thượng hơn, nhưng họ phải làm việc của họ. Quý vị làm người, có thể gặp được Minh Sư, tu hành.

Con người đó có thể kiếp trước làm cây, nhờ ân điển của Minh Sư nào đó mà nó nhảy vọt lên làm người mà nó nhảy vọt lên làm người. Thường thường thì phải cần nhiều kiếp nữa – từ khoáng chất lên làm cây, rồi lên làm (người)-thân-động vật, rồi lên làm người. Đó là sự tiến hóa bình thường. Nhưng đôi khi có chúng sinh có thể nhảy vọt lên làm người mà không cần đi qua chu kỳ này, nhờ Ân điển của Minh Sư. Ân điển Minh Sư rất bao la. (Vậy thì, tùy đẳng cấp họ sinh ra khi họ nhận thân người trong kiếp này, họ có thể thấp, trung bình, hoặc cao, tùy theo… Sau đó thì…) Phải rồi. (Đó là nền tảng, rồi họ tiếp tục) Phải, đúng vậy. (đi qua [chu kỳ tiến hóa]). Đúng vậy. Đúng vậy. (Dạ hiểu. Xin cảm ơn Sư Phụ.)

Có điều là con người có ý chí tự do. Dù sinh ra là người xấu, hoặc người tốt, mình cũng sẽ có ý chí tự do để tiếp tục làm người tốt hoặc đổi thành người xấu, hoặc đổi từ xấu sang tốt. Làm người có điều tốt như vậy đó. Hiểu ý tôi không? Quý vị có ý chí tự do. Nhưng vấn đề là một khi sinh ra làm (người) xấu, nghiệp quá nặng nề, thì lại tiếp tục thu hút thêm cái xấu. Người xấu sẽ đến (và đem) ảnh hưởng xấu tới mình, rồi mình cứ tiếp tục làm điều xấu hoài, không sao bơi ra được. Thế mới khổ. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Bởi vậy mà một số người có ít NQ (Phẩm chất Cao thượng), vì họ mới nhảy vọt lên từ vương quốc động vật hoặc thậm chí từ cây cối. Nếu Minh Sư vô tình tựa vào cây hay là bẻ một cành từ cây đó, vì tình cờ hay gì đó, ngắt bông hoa hoặc hái trái cây, thì cây đó kiếp sau sẽ nhảy vọt lên làm người mà không cần phải đi qua chu kỳ tiến hóa.

Hôm nay quý vị đã hiểu hết rồi. Bây giờ thì sao? Muốn đi ngủ không? (Dạ không.) Không, tôi biết vậy rồi. Không cần phải hỏi. Cần tôi hỏi quý vị sao. Chao ôi! Tôi viết gì vầy nè? Chà! Đây là thứ nặng nề. Có lẽ mình để ngày mai ha. Nếu còn sống, tôi sẽ nói quý vị nghe. Không bao giờ biết được. Sống mỗi ngày như ngày cuối. Như thế là tốt nhất.

Ôi, tôi viết nhiều quá. Chắc là tôi viết về tâm thức, như người-thân-chim có 50% tâm thức. Nhưng từ 0% tới 40% tâm thức, thì khó dạy. Không, hầu hết con người với 40% thì dạy được. “Người tốt, dạy được. Khó nhưng có thể. Người-thân-động vật có từ 20% tới 30% thì có thể thuần hóa được – như (người)-thân-khỉ, -thỏ, -mèo, v.v. (Người)-thân-thú hoang có từ 10% tới 20% thì không thuần hóa được. Từ 0% tới 10% – là (người)-thân-thú dữ như -cọp, -sư tử, -rắn độc. (0%) [tâm thức] trở xuống là chúng sinh địa ngục, quỷ dữ, trái ngược với Thượng Đế, mặt kia của Tạo Hóa. Ngay cả cát, đá và cây còn có 10% đến 20% Phẩm chất Nhân loại trong chúng. Nước có 20% tới 30%”. (Chà.) Chà! Ôi chao! Thảo nào mà người da đỏ họ thờ nước, thờ cây, vì họ thấy được.

Còn gì nữa đây: “Cây cối, bông hoa và rau củ không cảm thấy đau nhiều khi bị cắt”. Nhưng chúng cũng lo lắng nếu mình có ý định cắt chúng, vậy mình cũng bảo vệ chúng. Vì chúng không có dây thần kinh, hoặc dây thần kinh đau đớn, nhưng chúng có cảm giác, linh hồn, có lẽ vậy. Ờ.

“Chỉ có linh hồn tốt mới có thể sống trên cây”. Ngay cả cây cũng chọn ai được ngụ trên đó, ngay cả linh hồn vô hình. “Chỉ có linh hồn tốt mới được sống trên cây”. Chà! “Nếu một vị Minh Sư chăm chú nhìn cây hoặc sờ vào cây, thì (cây) này kiếp sau sẽ tiến hóa thành hình thể con người. Tuy nhiên, người đó sẽ không thông minh lắm”. À, có thể đoán được. Không phải sao? (Dạ.)

“Hồn ma có thể từ 20% xuống đến dưới 10% [tâm thức]”. Từ 20% tới 10% hoặc dưới 10%.

“Có ba người-thân-chó của tôi, Happy, Benny và Goody, biết tôi là ai và nhớ mối liên hệ giữa chúng tôi trong tiền kiếp. Hơn một nửa người-thân-chim của tôi cũng biết và nhớ”. Hơn một nửa. Không phải tất cả họ. Không phải tất cả (người)-thân-chó đều nhớ và biết. Ngay cả Hermit cũng không biết. Quý vị biết anh chàng “Hà, hà, hà…” Quý vị gọi chú là gì? Ăn trộm! Chú trộm đủ thứ để ăn. Thậm chí còn trộm từ miệng của mấy (người)-thân-chó khác. Nếu chú kia vừa mới ngáp, là chú chụp cục xương thuần chay đi mất. Hoặc chạy đi chỗ khác nhai. Cục xương [thuần chay] như vầy, (người)-thân-chó kia đang nhai một đầu, chú này lại gặm đầu kia tới khi cục xương… Xương thuần chay dễ gãy lắm. Nó gãy, thế là chú này lấy đi mất. Chỉ ngoạm được của chú kia một chút thôi. (Hermit) cứ ở đó đợi. Không làm gì hết, chỉ bám lấy cục xương.

Chú khôn quá chừng. Nếu chú kia đang nhai xương, mà cục xương đó chưa gãy, và vô tình đứng lên để ráng tránh khỏi Hermit, khi chú đứng lên với cục xương, thì Hermit đi theo… Chú kia đi đâu chú đi theo đó. Hai chú chó, hai cái đầu, cùng gặm một cục xương… đi khắp nơi. Chú không chịu buông ra. Không bao giờ chịu buông. Dù mình có đánh, chú cũng không nhả ra. Có la, chú cũng không nhả, Không gì có thể làm chú nhả. Xịt nước cũng không được, không gì hết! Chú nhắm mắt lại, cứ đi với cục xương. Đối với chú, thức ăn là tuyệt vời, là giấc mơ thành sự thật. Chú không chịu bỏ ra. Nói quý vị hay.

“Đá là đá vì nó thuộc loại đó”. Nên, “giả sử đá có 20% khai ngộ, tuy nhiên nó vẫn không hơn một người có 10% khai ngộ. Bởi vì ngược lại, con người có công đức ân điển đặc biệt để làm người”. Nên, con người vẫn ở đỉnh cao của [tạo hóa].

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (10/15)
1
2023-05-22
8749 Lượt Xem
2
2023-05-23
7394 Lượt Xem
3
2023-05-24
5868 Lượt Xem
4
2023-05-25
5059 Lượt Xem
5
2023-05-26
4896 Lượt Xem
6
2023-05-27
4368 Lượt Xem
7
2023-05-28
4054 Lượt Xem
8
2023-05-29
4675 Lượt Xem
9
2023-05-30
4132 Lượt Xem
10
2023-05-31
4633 Lượt Xem
11
2023-06-01
4083 Lượt Xem
12
2023-06-02
4585 Lượt Xem
13
2023-06-03
4283 Lượt Xem
14
2023-06-04
4178 Lượt Xem
15
2023-06-05
4535 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android