Nhiều người ở Âu Lạc (Việt Nam) đâu có được gặp tôi. Họ muốn gặp, nhưng không được. Nhiều Chúng Sinh Thiên Đàng muốn đến đây, ngồi đây như quý vị, nhưng không thể. Nhiều Chúng Sinh Thiên Đàng muốn đổi chỗ của quý vị với Họ. Muốn ngồi đây trước mặt tôi; mà Họ không thể. Bởi vì Họ không có đủ công đức. Tiền kiếp quý vị đã làm nhiều việc tốt, nên quý vị mới gặp tôi. Có bao nhiêu người Âu Lạc (Việt Nam) có thể gặp tôi? Nhưng tôi vui vì ít ra quý vị nghe lời tôi, và vẫn tin tưởng tôi. Điều đó rất tốt. Tôi vui vì quý vị vẫn còn đây, vẫn muốn gặp tôi, và vẫn tin giáo lý của tôi. Tôi cảm ơn quý vị vì điều đó. Tôi thực sự cảm kích điều đó. Bởi vì nhiều người cũng đã bỏ đi. Không ăn thuần chay nữa và không muốn gặp tôi hoặc không tin. Nên quý vị vẫn là những đệ tử tốt của tôi.
Hãy ráng tốt hơn nữa. Được chứ? Được rồi. Hãy thiện lành hơn nữa. Đừng đấu tranh. Đừng đấu tranh. Chỉ cần thiện lành. Chỉ cần im lặng. Thiền định. Càng thiền nhiều, quý vị càng hiểu nhiều. Không cần hỏi tôi điều gì cả. Sau này quý vị sẽ nói: “Sư Phụ ơi! Con biết. Con có thể chỉ cho Ngài”. (Con đã… Con tập trung vào tâm linh.) Vậy thì tốt, tốt lắm. Tôi muốn đánh thức quý vị một chút. Tôi rất thương quý vị. Thành ra tôi gọi quý vị trở lại. Tôi đã nói, quý vị hãy xuống thiền trước khi tôi đổi ý. Tốt. Tốt. Giờ quý vị biết rồi. Hãy ngoan nha.
Đời sống vô cùng ngắn ngủi. Hãy thiền lẹ lẹ, cầu nguyện lẹ lẹ, tại vì đôi khi nếu chúng ta không tu hành tốt, có lẽ thảm họa sẽ xảy ra, có lẽ thế giới sẽ tiêu tùng, bất cứ gì… Quý vị hãy ráng hết sức. Không dễ nhưng hãy cố gắng. Nhưng tôi cảm ơn quý vị vẫn tin tưởng tôi, vẫn đến và muốn gặp tôi. Bởi vậy tôi mới mở cửa, cho quý vị vô, cho quý vị kem (thuần chay), và đồ ăn (thuần chay).
Có bao nhiêu người đến đó? Không! Không ai có thể đến nhà tôi. Quý vị biết tôi sống ở đâu không? (Dạ không.) (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Tôi nghĩ quý vị vẫn còn được. Vẫn ổn. Quý vị nên nghĩ mình may mắn mới phải. May mắn. Rất may mắn. Có nhiều người Âu Lạc (Việt Nam) đâu được vậy đâu. Nhà nghèo nữa, đâu được qua Mỹ, qua Đức làm việc này kia, phải không? Mình mạnh khỏe nữa, biết tu, ăn chay nữa là tốt lắm rồi, tốt lắm rồi. Tốt lắm! Tốt lắm!
Tôi biết. Tôi nhớ. Hãy ăn thêm, lần đầu ăn chút chút. Ăn xong lại có nữa. Kem (thuần chay) mà quý vị đưa cho tôi hôm qua đâu rồi? (Dạ cô ấy đi rồi.) Cô ấy đi rồi sao? (Dạ trong nhà.) Trong nhà? Tôi ở đây mà cô ấy không đến gặp tôi. Rồi sau đó họ nói rằng Sư Phụ không cho cô ấy gặp tôi. Tôi muốn cảm ơn cô ấy. Không sao, tốt. Lại đây. (Sư Phụ đẹp quá.) Phải làm việc. (Xin Sư Phụ bảo trọng.) Cảm ơn. Cảm ơn vì đã chạy nhanh. Quý vị trông nhỏ bé, nhưng rất nhanh. Cảm ơn. Hẹn gặp lại sau. Tôi sẽ quay lại sớm thôi. Sẽ cho quý vị biết khi nào. Sẽ gọi điện và cho quý vị biết.
Anh vẫn ở đây hả? (Dạ ngày cuối cùng.) Ồ, tối qua. Đừng làm tôi đau lòng. Anh đang làm việc? Hay đang học? (Dạ làm việc.) Anh làm nghề gì? (Dạ phục vụ thức ăn thuần chay.) Chà. (Vâng.) Ở Loving Hut? (Dạ không, (không có tiệm nào.) Trong tiệm? (Dạ không. Con cung cấp thôi ạ.) Tôi biết. Làm gì? (Chúng con phục vụ bữa tiệc, hội chợ.) Ồ. Tư nhân? (Dạ phải.) Có nhiều khách hàng không? Nhiều người đặt không? (Dạ chưa. Con vừa mới khai trương.) Chưa hả? Vậy thì, anh đang phục vụ cho ai?
Tôi có một công thức bí mật… Bột mì, chỉ cần bột mì thường. Và rồi, men thích hợp. (Dạ men.) Phải. (Ồ, bột làm bánh.) Bột làm bánh mì, bột mì thường, và rồi men. Rồi một ít kem đậu nành (thuần chay). (Dạ kem đậu nành (thuần chay).) Phải. Dĩ nhiên, trước tiên anh thoa một ít bơ, bơ thuần chay... (Dạ.) Và rồi đổ một ít kem đậu nành (thuần chay) vào cho tới khi thực sự sền sệt. […] Không cứng, không nhão, nhưng vẫn hơi ướt một chút. Sau đó, anh cho vô... Ồ, chưa, chưa, xin lỗi. Và chất tạo ngọt. Anh dùng loại nào cũng được, đường nâu hoặc không, hay đường cây thùa, hoặc đường cỏ ngọt hay bất cứ loại nào, thích hợp [với mình]. Và rồi, bột mì, men, đường, chút xíu muối. Và rồi... (Kem đậu nành (thuần chay).) Chưa, chưa, xin lỗi. Thoa bơ thuần chay lên. Tôi nghĩ tôi có một ít trong túi. Túi của tôi đâu? Lại đây.
Bột mì, men, đường, muối, trộn lại với nhau trước, sau đó thoa bơ (thuần chay) lên. Và rồi anh cắt, có lẽ, một hoặc hai trái cam. Anh thái cam thật nhuyễn. Hoặc cho vào máy xay sinh tố, làm sao cũng được. Không... Hoặc máy xay cũng tốt. Hoặc anh có thể cắt nhỏ, để cam vẫn còn một vài miếng nhỏ trong đó. Và anh trộn nó vào, rồi vắt nước cam, nước cam còn lại vào đó, rồi gọt một phần mười vỏ [cam] nhưng không lấy lớp vỏ trắng, lớp vỏ [cam] thật mỏng bên ngoài. Anh cho nó vào. Và bây giờ anh trộn đều, rồi mới cho kem đậu nành (thuần chay) vào. Và nếu nó không đủ nhão, thì cho một ít sữa đậu nành vô. Và rồi anh đổ nó vô cốc làm bánh, và nướng khoảng 20 phút – 15, 20 phút, tùy theo. Tôi quên mất bao lâu, chỉ cần phải... nên xem công thức của tôi. Đó là công thức của riêng tôi. Bánh bông lan nhỏ ngon tuyệt!
Dĩ nhiên anh có thể cho sô-cô-la (thuần chay) vô. Đó là bánh bông lan nhỏ, nó thực sự mềm, thực sự giống bánh cupcake. Không khó. (Có cách nào để có được nguyên liệu không ạ?) Nguyên liệu? (Dạ. Cùng với định lượng mỗi thứ.) Anh phải làm thử thôi. (Dạ, con sẽ thử.) Tôi quên rồi; tôi để [công thức] ở một căn nhà khác rất xa nơi đây. (Dạ không sao. Con sẽ thử.) Ờ, tôi biết anh làm được, anh sẽ biết. (Dạ.) Và sau đó nếu kết cấu, sau khi anh nướng, nếu anh làm bị lỗi một lần, thì lần sau anh sẽ biết. Nếu anh đã biết cách phục vụ thức ăn, thì nó cũng dễ.
Tôi biết định lượng; chỉ là không có [công thức] ở đây. (Dạ không sao, Sư Phụ.) Nếu có, tôi sẽ đưa cho anh. Ở nơi rất xa, cách đây khoảng 12 tiếng lái xe. Đó là nếu mình lái xe đủ nhanh, không thì sẽ mất 13 tiếng. Tôi không biết nữa, chỉ là rất xa. Nhưng anh hãy thử xem, vì khi làm lần đầu tôi cũng không có định lượng. Tôi chỉ dựa vào trực giác. Và tôi chỉ trộn thôi và: “Ồ, tuyệt! Ngon quá, Trời ơi, như bánh cupcake”. (Dạ cũng xốp nữa.) Và xốp nữa, và nó nở ra y như bánh cupcake. Rồi, tại tiệc sinh nhật của trẻ em, các em sẽ thích lắm.
Anh có thể cho vô sô-cô-la (thuần chay), loại sô-cô-la lỏng (thuần chay) này. Anh đổ nó vô, thay vì quá nhiều sữa đậu nành, anh cho sô-cô-la vào, sô-cô-la lỏng (loại sền sệt). Hoặc anh đun chảy sô-cô-la ra, hãy làm cho nó thật nhão. Để mình gần như có thể múc nó đổ vào cốc làm bánh, vì nếu nó cứng quá, thì kết cấu, nó sẽ không nở xốp như vậy. (Dạ hiểu.) Phải. Và anh phải trộn đủ lượng, tùy theo. Tôi nhớ, chắc là tôi đã dùng 200 gram bột mì và rồi một trái cam cộng thêm chút vỏ cam, để nó đậm đà, hấp dẫn. Và nước cam còn lại nào, tôi cho vô hết. Khi anh cắt, nước cam chảy ra, anh cho vô hết. Sau đó là phần còn lại.
Hoặc anh có thể dùng sô-cô-la. Sô-cô-la, đã tan chảy rồi, hoặc sô-cô-la trong hộp, cho vào. Hoặc có thể ... tôi làm gì khác nhỉ? Thế thôi. Đây là hai loại tôi thích nhất. Nếu không, anh có thể cho nhiều kem đậu nành và một ít sữa đậu nành để dễ đổ hơn, và rồi nó sẽ nở phồng, còn tùy vào men. Đừng cho quá nhiều men, nó sẽ nở quá nhiều, thì cũng không ngon. Anh phải biết đúng lượng. Tôi quên rồi. (Con sẽ thử, thưa Sư Phụ) Tôi không mang theo [công thức]. Tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ nướng bánh hay là làm gì nữa. Tôi chỉ ngẫu hứng làm và dùng những gì có sẵn. Và thay vào đó, chỉ cần sữa đậu nành và một ít kem đậu nành để kết cấu của bánh xốp, nhưng mịn. Nếu không có sữa đậu nành thì quá cứng.
(Dạ không dùng dầu, phải không?) Không dùng dầu. (Dạ. Vậy tốt.) Anh đã có bơ (thuần chay) rồi, (Dạ. Đúng vậy.) bơ thuần chay. Công thức thì giống nhau, chỉ có mùi vị là khác. Rồi, thay vì sô-cô-la, anh có thể cho vào các loại hạt. (Dạ.) Nhưng anh phải có lượng kem đậu nành phù hợp – giống như loại dùng trong bếp, để nấu ăn – kem đậu nành đó. (Dạ kem đậu nành.) Kem đậu nành lỏng – không phải sữa đậu nành, cũng không phải bột kem đậu nành. (Dạ con hiểu.) Và rồi kết cấu [của bánh] sẽ rất mịn. (Dạ.) Anh cũng có thể cho một ít sữa chua (thuần chay) nguyên chất vô (Dạ.) để thay thế, thì nó cũng mịn hơn. Tùy theo anh có gì. (Dạ.) Nếu không, thì... À! (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Tôi chỉ nướng có một lần, (Dạ.) nên quên rồi. Hình như vào (dịp) Giáng Sinh.
Photo Caption: Sinh Ra Và Được Thiên Đàng Đặc Biệt Điểm Tô Vẻ Đẹp