Đưa mấy người lớn tuổi vào. Mười hai người. Còn 12 chỗ ngồi cho người cao niên ở dưới đó. Quý vị tìm họ và đưa họ vô đó. (Dạ.) Tôi không có thời giờ. Tôi biết. Quý vị nghĩ tôi không đủ đẹp sao? Này quý vị! Tôi thích cái đó. Chỉ là – không có thời giờ. Cảm ơn quý vị. Ngồi đâu đó cũng ngồi, ngồi trong này luôn đi. (Dạ.) Mấy người già vô đây ngồi. Ngồi bên kia, ngồi bên này. Chị Hai lên kia, một lát xuống lại. Chỉ dành cho người già thôi, nghe? Thoải mái hơn. Ngồi đi. Đây nè, ngồi đây; đâu cũng được hết. Kiếm chỗ nào ngồi. (Dạ.) Ngồi trong đó cũng được, OK ha. Lo liệu việc đó giùm tôi. (Dạ, dạ.) Họ muốn ngồi đâu thì ngồi. (Dạ.) Miễn là có một lối để đi. Chỉ cần một lối nhỏ là đủ. Ở đây còn một chỗ nữa nè. Quý vị sắp xếp đi. Phía bên này; phía bên kia. Ngồi đây, ngồi đó, ngồi khắp nơi. Tôi sẽ quay lại. Quý vị sắp xếp đi. Sắp xếp cho họ đi. Ở đây còn vài chỗ ngồi nữa. Vài người lớn tuổi cũng có thể ngồi ở đây, nhé? Và ở đây nữa, ông già nào đó. Ý tôi là ông cụ… trẻ. Miễn là có chỗ, thì hãy để họ ngồi. Nếu có chỗ, thì để cho tất cả họ ngồi.
Ở đây, cũng có chỗ. Chào. Một người – tình nguyện giùm tôi. Đằng sau đó có rất nhiều chỗ. Ở đó mát hơn cho người lớn tuổi. Phòng này có rất nhiều chỗ! Này, ở đây. Rất mát. Lại đây, tới, tới đây – để những người khác có thể vô. Lẹ lên. Lo việc đó đi. (Dạ.) Để càng nhiều người vào càng tốt. (Dạ.) Càng nhiều người ở đây càng tốt. Ở đây mát hơn cho người lớn tuổi. Hiểu không? (Dạ hiểu.) Chỉ người lớn tuổi thôi. (Người cao niên, xin mời vào.) Nếu còn chỗ thì cho người trẻ ngồi. (Đến đây. Xin ngồi đây.) Nếu còn chỗ thì người trẻ có thể vô. (Dạ.) Nếu không thì chỉ người già thôi. (Đến.) Tôi đang đến đây.
Cầu thang. Có khi mình bước quá đà, rồi trượt một bước, và thế là xong. Hiểu chưa? Bám vào lan can. Nếu cô té, cô nặng hơn tôi. (Thêm đệm.) Cô nặng hơn tôi gấp đôi. Tôi cũng tưởng là không sao. Thành ra tôi mới té. (Nhưng con sợ Ngài té, nên con…) Không, không. Nếu cô bám ở đây, thì tôi cũng có thể té vào cô. Không viện cớ gì hết. Giả sử cô té, thì cả hai chúng ta đều té. Làm sao cô ngăn tôi lại được khi tôi té lên cô? Hiểu ý tôi chứ? (Dạ hiểu.) Được. Tốt là cô bước đi phía trước tôi. Được rồi, tốt, nhưng cô phải bám vào, nhé? Để cả hai chúng ta đều an toàn. Đó là lúc cô bảo vệ tôi – nếu cô muốn.
Tôi để quý vị về bình an vô sự. Hẹn gặp lại quý vị. Gặp lại quý vị sau. Thương, thương, thương, thương. Gặp lại quý vị sau. (Chúng con thương Sư Phụ.) Tôi cũng thương quý vị. (Chúng con thương Sư Phụ!) Thương quý vị, cảm ơn. Hãy nhớ những điều tôi đã đọc cho quý vị nghe. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Hãy nhớ kỹ. Quý vị phải kiểm soát nghiệp của mình. Nhé? Kiểm soát vận mệnh của mình. Xin lỗi, tôi không nhìn quý vị được. Tôi phải nhìn đường đi.
(Thưa Sư Phụ?) Lại nữa rồi. (Thưa Sư Phụ, đó là… Sư Phụ nhắc chúng con tiết kiệm giấy và bảo chúng con sử dụng chai.) Để rửa. (Và chúng con đã sử dụng loại này.) Loại này? (Dạ.) Được. Loại nào cũng được miễn là có thể dùng để rửa. (Nhà chúng con có hơn 30 cái như vậy.) Ờ. (Nên có thể tiết kiệm được rất nhiều giấy mỗi năm.) Vậy à? Tốt. Quý vị sử dụng loại chai nào cũng được miễn là có thể dùng để rửa. (Dạ.) Được rồi. Hoặc quý vị chỉ cần lắp thêm một vòi nước, vòi nước nhỏ bên cạnh bồn cầu. Quý vị có thể lắp theo cách đó, lấy ra dùng. (Dạ.) Quý vị cũng có thể dùng để rửa bồn cầu khá tốt. Hiểu không? Thông thường, vòi nước lớn và được lắp ở đâu đó cao hơn. Nếu có thể lắp thêm một cái nhỏ, ngắn và linh hoạt, thì sẽ rất tốt. Không tốn kém nhiều. Như vậy, quý vị không cần chai. Nhưng quý vị vẫn cần một cái chai khi đi du hành. Họ không lắp thêm vòi nước ở chỗ chúng ta sao? Không lắp cho bồn cầu sao? Ở đây không lắp à? (Dạ không nhiều.) (Dạ họ có lắp.) Có không? Thêm vòi, không phải để tắm. Cái vòi nhỏ, gắn thêm. (Chúng con có. Thêm vòi.) Ừ, ừ. Sử dụng mấy vòi đó. Nếu không có thì dùng chai. Chào nha. (Tạm biệt Ngài.) (Cảm ơn Sư Phụ.) (Py o tu (Chúng con thương Ngài).) (Py o tu.) Đó là gì vậy? (Py o tu.) Py o tu. Py o tu. Py o tu.
(Kính chào Sư Phụ.) (Kính chào Sư Phụ.) Tôi sẽ quay lại sau. (Dạ.) Quý vị có nhìn thấy không? (Dạ thấy.) (Chúng con có thể nhìn thấy từ trên này.) Ừ. Xuống nào. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Cho tôi vịn nhờ tay anh lần nữa. Họ hiếm khi đến. Một cơ hội hiếm có. Tôi tự làm. Anh đi tìm đường khác đi. Giờ mát chưa? (Dạ mát.) (Kính chào Sư Phụ.) Chà, thơm quá. Sao anh lâu vậy? Chạy trốn sao? Ồ. Không phải anh. Không. Sao lâu thế mà anh ấy vẫn chưa quay lại? Chà… Thơm quá. (Dạ.) Hôm nay quý vị ăn gì? Quý vị vẫn chưa ăn à? (Dạ chưa.) Được rồi. Tôi sẽ rời đi lẹ để quý vị ăn. (Sư Phụ đẹp quá.) Tạm biệt. Tôi thương quý vị.
Nhẹ nhàng một chút thì nghiệp mình nó bớt, hiểu chưa? Nhẹ nhàng một chút. Bỏ hết đi, bỏ hết đi. Bỏ hết, bỏ hết. Mình thắng, mình thua thì cũng vậy thôi, trong nhà không mà. Hiểu không? Dẹp bớt, dẹp hết. Dẹp, dẹp, dẹp, dẹp. Đừng dòm ai hết, OK? Dòm đây. Nhớ tu hành đi! Đời ngắn ngủi, biết đâu ngày mai chết rồi không kịp tu. Nhớ nhe. Nhớ nhe. Chưa có nghĩ được đâu, nhưng mà từ từ nghĩ lại. OK? Nhớ là đời ngắn ngủi, cái gì cũng tạm bợ thôi, tu lẹ lẹ không thôi không kịp. Nhiều khi mình thấy mình trẻ nhưng mà ngày mai, ngày mốt chết còn chưa biết đó, hiểu chưa? Ráng tu thôi, đừng nghĩ gì hết đó, mặc kệ.
Photo Caption: Tình Thương Xa Còn Hơn Hận Thù Gần Kề