Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Câu Chuyện Về Ngài Ma Ha Ca Diếp (thuần chay) , Phần 4/10

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Định nói gì khác nữa với quý vị? Tôi cứ kể hết chuyện này tới chuyện khác.

Ngài Ma Ha Ca Diếp không bao giờ muốn kết hôn. Nhưng dĩ nhiên, cha mẹ Ngài muốn Ngài kết hôn vì Ngài là con trai và Ngài sẽ thừa kế tất cả công việc kinh doanh, tài sản của họ, và Ngài sẽ sinh con nối dõi cho họ, v.v. Cho nên, họ thực sự liên tục gây áp lực buộc Ngài phải kết hôn, nhưng Ngài nói Ngài không muốn. Và họ cứ gây áp lực cho Ngài. Nên, một ngày nọ, Ngài yêu cầu một nhà điêu khắc rất nổi tiếng, rất giỏi, về làm tượng, làm một bức tượng người phụ nữ đẹp nhất mà không ai có thể tưởng tượng, cho Ngài. Rồi Ngài đem tượng về nhà. Ngài nói: “Cha mẹ ơi, nếu cha mẹ muốn con cưới vợ, đây là kiểu con gái – có đức hạnh, cũng có tấm lòng muốn cống hiến cho việc tu hành – thì con sẽ cưới cô ấy”.

Thật khó cho cha mẹ Ngài tìm được một cô gái xinh đẹp như vậy; họ thậm chí không biết ở đâu. Và rồi Ngài nói được rồi, vậy hãy để Ngài rời nhà đi khất thực khắp nơi trên thế gian, ít ra là bất cứ nơi nào trong nước, để tìm người phụ nữ đó cho cha mẹ. Cho nên, cha mẹ Ngài, vì có triển vọng là Ngài sẽ lấy vợ, nên đã để Ngài đi. Ngay cả lúc đó, Ngài còn rất trẻ, nhưng Ngài đã có kiểu ý nghĩ xuất gia, tinh thần xuất gia, tâm xuất gia. Rồi, Ngài ra đi, bỏ lại gia đình, không mang theo gì cả, cầm bình bát đi khất thực từ nơi này đến nơi khác, lấy cớ đó chỉ để tìm một vị Thầy tâm linh xứng đáng để dạy Ngài. Ngài cũng rất thông minh. Ngài biết nhiều điều, Ngài học tất cả mọi thứ, và Ngài hoàn hảo về nhiều mặt. Do đó, nhiều thầy cũng không thể tiếp tục dạy Ngài được nữa.

Nhưng số phận đã an bài, cha mẹ Ngài bằng cách nào đó có một người bạn tìm thấy được cô gái xinh đẹp này trông giống hệt bức tượng mà Ngài đã làm, mặc dù Ngài chưa bao giờ gặp Cô trước đây. Vì vậy, Ngài phải kết hôn. Và cô gái mà cha mẹ Ngài muốn Ngài lấy làm vợ cũng có tâm hồn giống như Ngài – không muốn lấy chồng, chỉ muốn tìm Minh Sư và tu hành. Nên không hiểu sao, Cô rất buồn, rất buồn khi bị ép lấy chồng vì cha mẹ Cô rất háo hức muốn gả Cô vì gia đình Ngài vô cùng giàu có, và Ngài cũng đẹp trai, có học thức, đức hạnh, hiền lành, nhẹ nhàng, v.v. Vì vậy, Cô không thể cãi lời cha mẹ.

Ngày xưa, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó. Nhất là trong vấn đề hôn nhân, họ chọn bạn đời cho con. Họ chọn chồng cho con, chọn vợ cho con và con cái không thể nói không. Nhưng hầu hết, họ sẽ tham khảo ý kiến ​​​​của thầy xem tử vi để xem liệu cả hai có tâm đầu ý hợp không, có môn đăng hộ đối hay không. Nếu không, có thể xảy ra xung khắc. Và họ hỏi các thầy xem tử vi xem hai đứa trẻ này có hợp nhau không, liệu cả hai sẽ ổn không. Họ hỏi nhiều điều khác để biết cho chắc trước khi gả con cho nhau – liệu gia đình đó có tiền hay không, v.v. Còn nếu chỉ là nhà nghèo, thì họ cứ (sắp đặt hôn nhân) thôi. Hầu hết có lẽ họ không thể quan tâm quá nhiều. Không đủ khả năng chi trả quá nhiều.

Rồi, cả hai Người Họ đã kết hôn. Nhưng dĩ nhiên là Họ không hề biết nhau trước đó. Và Ngài Ma Ha Ca Diếp không muốn làm gì với người vợ. Cho nên, buổi tối, cô gái khóc. Sau đêm tân hôn, Cô ấy khóc. Sau đó, Ngài Ma Ha Ca Diếp hỏi Cô lý do vì sao khóc. Lúc đầu, Cô không muốn nói vì Cô không thể tin rằng mình có được người chồng tốt như Ngài Ma Ha Ca Diếp. Nhưng cuối cùng, sau khi [Ngài] hỏi nhiều lần, Cô mới nói với Ngài rằng Cô không muốn có bất kỳ tiếp xúc thân thể với người đàn ông nào. Cô không muốn kết hôn. Chỉ vì cha mẹ Cô ép buộc Cô vào cuộc hôn nhân này và bây giờ [đời] Cô sẽ bị hủy hoại và phải chịu số phận làm vợ.

Vì vậy, Ngài hết sức vui mừng khi nghe Cô nói rằng Cô chỉ muốn tu hành, muốn tìm một Chân Sư. Cô không muốn bất kỳ thứ vật chất trần tục nào cả. Và rồi Ngài cũng nói với Cô lý tưởng của Ngài. Họ nói chuyện với nhau, trao đổi ý kiến. Cả hai đều vô cùng hạnh phúc. Rồi Họ quyết định rằng Họ sẽ sống với nhau, không vấn đề gì, và giúp nhau đi tìm Minh Sư bằng cách nào đó. Người nào tìm thấy trước sẽ nói cho người kia biết – do tình cờ, hoặc do bất kỳ tin tức nào, hoặc do người khác giới thiệu. Cho nên Họ không ăn nằm với nhau. Có hai giường, họ ngủ ở hai góc riêng biệt.

Cho đến khi cha mẹ họ phát hiện; cha mẹ họ không thích như vậy. Cho nên Họ chỉ còn một giường. Họ bị buộc phải ngủ chung một giường. Nhưng rồi Họ có một giải pháp: Một người ngủ, còn người kia đi loanh quanh hoặc ngồi thiền ở góc kia trên sàn. Và Họ thay phiên nhau làm vậy. Cho nên, Họ không bao giờ phải ngủ chung, chạm vào nhau trên giường. Đó là kiểu hôn nhân của Họ.

Tôi nhớ cách đây nhiều năm, tôi có đọc một truyện về hai vợ chồng nọ – không phải vì lý do tâm linh mà vì để đánh cược – rằng họ ngủ với nhau nhưng không bao giờ có tiếp xúc thân thể nào cho đến 5 năm sau. Sau đó họ đã thắng cược. Bạn bè của họ muốn cá cược vì hai người họ đều là nam thanh nữ tú. Nên họ cá rằng hai người không thể làm vậy được, nhưng họ làm được, với tất cả danh dự. Và họ có camera này nọ để chứng minh điều đó. Rồi cuối cùng, họ đã kiếm được rất nhiều tiền từ vụ cá cược và họ có thể mua được những thứ tiện nghi hoặc mua một căn nhà mới.

Điều đó có thể xảy ra nếu quý vị có quyết tâm rằng quý vị làm điều đó vì mục đích nào đó. Quý vị kết hôn vì mục đích nào đó, nhưng không phải để có sự gắn bó thân mật về mặt thể xác. Điều đó là có thể. Thành ra nhiều nhà tu cũng trở thành người độc thân. Bởi vì họ cũng tự rèn luyện mình; họ dùng sức mạnh tinh thần để kiểm soát sự thôi thúc, ham muốn nội tiết tố của họ. Các tăng ni làm như vậy. Nếu sống trong một cộng đồng chỉ có đàn ông, nếu quý vị không phải người đồng tính luyến ái hay là lưỡng tính hay tương tự thế, thì quý vị có thể sống chung với nhau. Không ai cảm thấy gì hết. Đó là lý do một trong những giới luật, nguyên tắc của Phật giáo là họ hỏi xem quý vị có phải là người bình thường hay không, hoặc quý vị có xu hướng đồng tính hay lưỡng tính không, đại khái vậy; trước khi quý vị được chấp nhận vào tăng đoàn hay ni đoàn, và phát nguyện.

Tôi có kể quý vị nghe rồi. Và nếu chỉ sống chung với nữ giới, với các nữ tu, thì tôi đoán quý vị không tiếp xúc nhiều với người bên ngoài, trừ khi trong một thời gian ngắn cần thiết. Vậy thì quý vị có lẽ sẽ không có vấn đề gì với điều đó. Không vấn đề gì – cứ giữ cho mình bận rộn. Quý vị đọc kinh, đọc Thánh Kinh, đọc đủ loại truyện về Thánh nhân, quý vị làm từ thiện – rồi sẽ không bao giờ có thời gian cho những ham muốn thân thể. Và với các sư tăng cũng vậy. Trừ khi thỉnh thoảng do có quá nhiều hóc-môn nên nó tự nhiên xảy ra trong giấc mơ hoặc trong giấc ngủ của họ. Nhưng đó không phải là lỗi của họ và không bị coi là phạm giới luật.

Đừng lo lắng về cơn ho của tôi. Sẽ ổn thôi. Vua Nghiệp Quả nói với tôi rằng cơn ho đó là do tôi xen vào nghiệp của một số người ở nước Nga. Một số binh lính Nga đã được thả ra, trở về nhà rồi họ sàm sỡ hoặc giết những người khác – những người Nga khác mà không liên quan gì đến họ; chỉ là khuynh hướng của họ như thế, hoặc trước đây họ từng là tội phạm trong tù và chính phủ Nga đã chuyển đổi họ thành lính ra chiến trường. Rồi khi về nhà, họ cứ làm những việc tương tự như trước đây. Và tôi đã xen vào một số nghiệp của họ, thành ra tôi cũng chịu khổ thêm – để ngăn chặn những hành vi tội ác của họ và để giúp các nạn nhân của họ... Chúng tôi đã làm nhiều điều cho người Nga và người Ukraine (Ureign), nhưng chiến tranh vẫn chưa kết thúc; có lẽ cần thêm thời gian. Đôi bên đều mất mát nặng nề, nhưng họ vẫn không thể bỏ cuộc.

Thế giới này thật khủng khiếp. Nhiều khi, chính tôi cũng cảm thấy không thể chịu nổi nỗi đau khổ của con người, của người-thân-động vật, cây cối, thực vật, côn trùng và mọi thứ. Kể cả người-thân-cá và những sinh vật nhỏ bé. Những người-thân-ốc sên – họ sinh ra và ở trong vườn hoặc ngoài đường, và người ta đi qua đi lại rồi giẫm lên họ. Ôi, Trời ơi! Hãy tưởng tượng tất cả vỏ này đâm vào cơ thể mềm mại, nhạy cảm của họ. Kinh khủng. Họ có lớp vỏ vì họ cần tự bảo vệ mình, nhưng rồi khi nó bị nghiền nát đâm vào cơ thể họ, ôi, thật kinh khủng. Mọi thứ ở thế giới này đều làm tôi đau đớn. Không biết làm sao mà tôi có thể chịu nổi cho đến nay. Tôi chỉ cố gắng quên đi và xin các cõi Thiên Đàng phù hộ cho họ, thăng hoa họ, giải thoát họ khỏi số phận khốn khổ. Nên, mọi việc quý vị làm cho người khác, hãy nhớ rằng, quý vị sẽ gánh nghiệp. Không thể nào quý vị giúp ai đó mà không bị nghiệp gì cả. Không như thế đâu. Bằng cách nào đó, quý vị sẽ lãnh [nghiệp] nào đó.

Photo Caption: Đừng Tin Ngoại Hình Thô Kệch Ban Đầu Này, Chúng Em Sẽ Xinh Đẹp Và Có Ích, Sớm Thôi!

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (4/10)
1
2024-07-23
6382 Lượt Xem
2
2024-07-24
4855 Lượt Xem
3
2024-07-25
4748 Lượt Xem
4
2024-07-26
4132 Lượt Xem
5
2024-07-27
4018 Lượt Xem
6
2024-07-28
3684 Lượt Xem
7
2024-07-29
3659 Lượt Xem
8
2024-07-30
3603 Lượt Xem
9
2024-07-31
3726 Lượt Xem
10
2024-08-01
3724 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android